Đội hình của thập kỷ số 11: Valencia giai đoạn 2001-2004

4-2-3-1 đã và đang thống trị sân cỏ Châu Âu, ba trong số bốn đội bóng mạnh nhất Lục địa già mùa này sử dụng sơ đồ này chính thức trong suốt mùa giải, cá nhân mình cũng là một fan của đội hình 4-2-3-1, luôn tìm cách áp dụng vào FM một cách tốt nhất có thể nhưng vì lý do kỹ thuật nên quá trình còn dang dở [IMG]images/smilies/4.png[/IMG] và đối với những ai cùng sở thích với 4-2-3-1 nói chung và Valencia nói riêng thì đây là một bài viết nên đọc.
Đã có nhiều tranh luận về việc đội bóng nào sử dụng đầu tiên sơ đồ 4-2-3-1, chiến thuật đã dần trở nên phổ biến khắp Châu Âu vào thập niên đầu thế kỷ 21. Sự manh nha đầu tiên có lẽ diễn ra vào giữa những năm 90, có một số cho rằng Manchester United năm 1994 là tiền thân, và có lẽ Arsenal của Arsene Wenger và Real Madrid của John Toshack cũng góp phần giúp đưa tên tuổi của sơ đồ này trở nên nổi tiếng hơn.

Việc khó xác định là do sơ đồ này được hình thành có lẽ từ việc “biến thái hóa” sơ đồ 4-4-2, với hàng tiền vệ thu hồi bóng, tiền vệ cánh cơ động và một tiền đạo có xu hướng chơi lùi sâu. Những kiểu điều chỉnh như vậy dần hình thảnh rõ nét cái gọi là sơ đồ 4-2-3-1, và đội bóng của Rafael Benitez thực sự đã ra sân với bộ tứ gồm ba cầu thủ chơi thấp hẳn so với một tiền đạo cắm cao nhất trong đội hình.

Điểm khác biệt rõ nhất chính là cầu thủ chơi ngay sau tiền đạo cắm, trong khi những đội kể trên lần lượt dùng Eric Cantona, Dennis Bergkamp và Raul, thì Benitez đã sử dụng Paplo Aimar, một cầu thủ nhỏ người khéo léo, ẩn số thú vị khi được coi là truyền nhân của Maradona, với vai trò rõ ràng là một tiền vệ công Attacking Midfielder chứ không phải là một tiền đạo lùi Deep-lying forward. Và vì thế, Valencia chơi với năm tiền vệ.

Mùa giải 2001/02, thẳng thắn mà nói là một mùa giải chán ngắt khi đội vô địch “độc bộ’ trên đầu BXH giải quốc nội. Một sự trở lại với chỉ 51 bàn sau 38 trận là một tống kết khá nực cười với một đội vô địch (không đội nào trong tốp 5 mùa đấy ghi ít hơn 64 bàn), nhưng Valencia đã trở nên vô đối với liên khúc 1-0. Chìa khóa nằm ở chỗ thực tế trong giai đoạn này hầu hết các đội ở TBN sử dụng 2 tiền vệ trung tâm, trong khi số lượng của Valencia là 3. Họ rất ít khi bị mất bóng, và kể cả khi điều đó xảy ra, nhanh chóng có 9 cầu thủ vào vị trí phòng thủ. Bàn thắng là điều xa xỉ với cả đội, nhưng Mista (cầu thủ được Benitez mua về từ đội trẻ của Real) đã có một mùa giải thành công, anh hầu như là nguồn cung cấp bàn thắng chủ yếu cho Bầy dơi, vượt xa sự kỳ vọng dành cho anh lúc đầu.

Ruben Baraja và David Albelda được đánh giá là cặp tiền vệ trung tâm hợp cạ nhất trong thập kỷ này - cặp đôi sở hữu những đường chuyền thông minh và khả năng chọn vị trí tuyệt vời - Baraja có lẽ là người có xu hướng dâng cao hơn để thực hiện những cú sút mang tính bất ngờ, nhưng nhìn chung họ để khâu tấn công cho bộ tứ chơi phía trên.

Đội bóng có không nhiều sự thay đổi trong mùa giải 03/04 khi lần thứ hai lên ngôi vô địch, cùng với đó là chiếc cúp vô địch UEFA. Tuy nhiên họ đã cho thấy sơ đồ 4-2-3-1 không hoàn toàn là một mô hình chỉ giỏi phòng ngự, họ để lọt lưới con số bằng với mùa 01/02 (27 bàn) nhưng ghi nhiều hơn mùa đó tới 20 bàn, chỉ kém đội ghi nhiều bàn nhất là Real Madrid. Mista thậm chí chơi còn hay hơn và Vicente nâng kỹ năng dứt điểm của mình lên một tầm mới so với khi mới gia nhập đội bóng, và Valencia không thể chối cãi là đội bóng mạnh nhất TBN thời điểm đó. Đường đến trận CK cúp UEFA của họ là kém thuyết phục hơn, thắng trận chung kết một cách đơn giản trước Marseille, trận đấu hoàn toàn được định đoạt bởi một tình huống trong hiệp một (Fabien Barthez phạm lỗi với Mista, bị đuổi khỏi sân và Vicente định đoạt trận đấu trên chấm phạt đền). Mista sau đó ghi bàn thứ hai cho anh, và cũng là chức vô địch thứ hai cho cá nhân Benitez.

Bàn thắng dưới đây tóm gọn lối chơi tấn công của Valencia: chuyền bóng một chạm và di chuyển thông minh kết hợp thành một pha bóng hoàn hảo:



Nguồn zonakmarking.net
Dịch và chỉnh sửa bởi Allstart01 FM-VN [IMG]images/smilies/4.png[/IMG]