Chưa kể đến lối đá của Senegal, việc họ hạ Pháp ngay trong trận đấu mở màn World Cup 2002 đã là bất ngờ lớn nhất của thập kỉ qua. Tuy giải đấu đã diễn ra từ lâu nên thật là khó diễn tả kết quả này là điên rồ như nào. Nhưng sau đây là một số lí giải vì sao nó lại là cú sốc lớn đến vậy…

Pháp không chỉ là một ứng cử viên cho chức vô địch mà họ còn là nhà vô địch World Cup 1998 và Euro 2000, với cầu thủ xuất sắc nhất hành tinh bấy giờ là Zinedine Zidane, và cũng họ còn sở hữu những chân sút số một của các giải vô địch Quốc gia bấy giờ như ở Serie A là David Trezeguet, ở Ngoại Hạng Anh là Thierry Henry và Djibril Cisse ở Ligue 1. Không những vậy mà đội hình của họ còn không thay đổi gì nhiều với đội hình đã vô địch World Cup bốn năm về trước.

Trong khi đó Senegal mới chỉ lần đầu góp mặt tại World Cup với những cầu thủ vô danh mà không ai biết đến. Họ có tỉ lệ cược vô địch là 1 ăn 500, và hầu hết mọi người đều dự đoán họ sẽ kết thúc ở vị trí bét bảng. Vì Senegal từng là thuộc địa của Pháp, mọi người thậm chí còn cho rằng đây là đội hình B của Pháp vì với lí do đã nêu trên, bất kì cầu thủ Senegal nào đá hay đều có quyền thi đấu dưới Quốc tịch Pháp, ví dụ điển hình là Patrick Vieira, cầu thủ vốn là người Senegal.

Một lợi thế mà Senegal có được chính là việc 21 trên 23 cầu thủ trong đội hình của họ chơi bóng đá ở Pháp (hai ngoại lệ lại chỉ là hai thủ môn dự bị của họ), và huấn luyện viên của họ, Bruno Metsu, lại chính là một người Pháp. Ông ấy tập trung vào điểm yếu của Pháp, nhờ vào việc phân tích kĩ các video của đội bóng đương kim vô địch World. Còn một điều đáng chú ý khác đó chính là việc ông ấy đã dẫn dắt Senegal đến với chung kết giải vô địch Châu Phi 2002, khi họ chỉ mất cúp trên chấm Penalty trước Cameroon.

Senegal thi đấu với sơ đồ 4-1-4-1, với hàng tiền vệ thi đấu không biết mệt mỏi và tìm cách hỗ trợ cho El-Hadhi Diouf, tiền đạo duy nhất của họ. Aliou Cisse chơi xuất sắc ở vị trí tiền vệ trụ, liên tiếp dành được bóng và tìm cách đưa bóng ra cho các cầu thủ chạy cánh của họ.

Và chiến thuật của họ hoạt động khá tốt - Cầu thủ châu Phi xuất sắc nhất năm là Diouf sở hữu một tốc độ tuyệt vời và anh thường xuyên làm khổ cựu bộ đôi trung vệ đã có tuổi của Chelsea là Frank Lebouef và Marcel Desailly, hết lần này đến lần khác, và thậm chí Senegal còn chủ động liên tiếp chuyền bóng dài lên cho anh ấy chạy - và anh ấy thậm chí còn bị bắt việt vị mười hai lần trong trận đấu đó.

Bàn thắng thể hiện ba điều mà Senegal đã thực hiện rất tốt (a) áp sát chặt ở tuyển tiền vệ, khiến Djorkaeff không có nhiều thời gian xử lí khi có bóng, (b) chuyền bóng dài lên trên cho Diouf chạy, và (c) cách các tiền vệ di chuyển vào vòng cấm. Định nghĩa ‘lối đá phản công nhanh’ luôn được hiểu là phát động tấn công nhanh từ nửa sân của mình nhưng cũng có thể hiểu là tranh chấp bóng quyết liệt để lấy bóng ở hàng tiền vệ, như Senegal thực hiện ở đây.



Tất nhiên khả năng của Senegal không chỉ thể hiện qua một mình trận với Pháp -Senegal trở thành đội bóng thử hai của châu Phi đến được trận tứ kết của World Cup. Họ hòa Đan Mạch và Uruguay ở vòng bảng. Họ thâm chí còn dẫn Urugay 3-0 sau khi có một hiệp một tuyệt vời. Sau đó họ vượt qua Thụy Điện ở vòng 1-16.

Bàn thắng trước Đan Mạch thể hiện lối đá của họ rõ nhất - một pha phản công tuyệt vời, họ đưa bóng hết cả sân đấu trong chỉ 14 giây.



Họ đã không may khi thua Thổ Nhĩ Kì với luật bàn thắng vàng, mặc dù họ xứng đáng như vậy khi không thể thể hiện gì nhiều và đá thiếu lửa, không như bốn trận đấu đầu của họ ở giải đấu năm đó.

Metsu từ chức sau World Cup năm đó, sau khi cưới một cô vợ người Senegal và theo đạo Hồi. Ông ấy dành nhiều năm sau đó để huấn luyện các đội bóng ở các nước Trung Đông.

Một nửa đội hình Senegal đá World Cup năm đó đã đến Ngoại Hạng Anh thi đấu, phần lớn đá cho những đội ở nửa dưới bảng xếp hạng. Và rồi Senegal đã không thể tham dự cả hai World Cup sau đó.