Ai chơi ở vị trí “số 10” ?

Mario Gomez đã ghi một bàn thắng quan trọng ở những phút cuối, giúp Bayern có được chút lợi thế ở trận lượt về.
Quyết định để Toni Kroos chơi với vai trò dẫn dắt ở trung tâm hàng tiền vệ, đồng thời kéo Bastian Schweinsteiger xuống thấp của HLV Jupp Heynckes là hoàn toàn chính xác, mặc dù điều này có thể dự đoán trước được.
Jose Mourinho trong trận này sử dụng Fabio Coentrao cho vị trí hậu vệ trái thay cho Marcelo
Bayern là đội bóng chơi tốt hơn trong suốt 90 phút trên sân – Real khởi đầu khá tệ, mặc dù chơi tốt hơn ở hiệp 2, họ phải chịu 1 bàn thua ở những phút cuối cùng – khi mà ai cũng nghĩ trận đấu đã được an bài.

Đội hình xuất phát
Cả 2 đội đều xuất phát với đội hình quen thuộc. Cả 2 đều sử dụng sơ đồ 4-2-3-1, hoặc ít ra cũng là một sơ đồ gần tương tự 4-2-3-1, và cả 2 đội đều đưa ra sân những tiền vệ cánh có xu hướng chạy cắt vào trong. Điều này giúp cho các hậu vệ biên có thể lên tham gia tấn công, mặc dù 2 hậu vệ biên của Real thường xuyên tỏ ra thận trọng khi thi đấu ở đấu trường châu Âu, và thực tế trong trận này hậu vệ biên của Bayern đã chơi tấn công tốt hơn – có thể kể đến pha kiến tạo của Phillip Lahm ở những phút cuối cùng cho Gomez ghi bàn.
Lối chơi của Bayern
Nhưng sự thú vị trong chiến thuật thực sự lại đến từ trung tâm hàng tiền vệ. Tại đây, các HLV đều sử dụng lối chơi của đối thủ khác. Heynckes hẳn đã nhận ra được vấn đề trong trận thua trước Dortmund tuần trước, và gần như mất hẳn hy vọng tranh đua ngôi vô địch QG. Đó là tỉ lệ tấn công 4-6, với 6 cầu thủ phòng ngự và 4 cầu thủ tấn công, mà không có ai làm cầu nối. Trong trận đấu đó, Heynckes thay thế Thomas Muller bằng Schweinsteiger sau 1 giờ thi đấu, và đẩy Kroos lên vị trí tiền vệ tấn công. Lập tức Bayern chơi tốt hơn hẳn, nhưng kết quả vẫn là thua cuộc.
Và trong trận đấu với Real Madrid, ông khởi đầu với Kroos chơi vai trò tiền vệ kiến thiết lối chơi. Đó là dấu hiệu cho thấy Bayern muốn chơi nhiều hơn ở khu vực giữa sân, giành quyền kiểm soát bóng, và tập trung đánh phá các tiền vệ trung tâm của Real Madrid. Đó là một lối chơi khá đúng đắn, mặc dù Bayern thường sử dụng những pha tấn công biên hơn, Real tỏ ra dễ bị tổn thương ở khu vực trung tâm sau khoảng 2/3 thời gian thi đấu, đặc biệt khi Xabi Alonso (không thật sự năng động trong trận này) có dấu hiệu kiệt sức.

Lối chơi của Real Madrid
Mọi người có lẽ đa hy vọng Jose Mourinho sẽ đưa ra quyết định tương tự - không sử dụng Mesut Ozil, một “số 10” luôn tập trung vào nhiệm vụ tấn công, và đưa thêm vào 1 tiền về trung tâm – có thể là Esteban Granero hoặc Nuri Sahin. Cũng có thể, ông cho Angel Di Maria nghỉ ngơi và đẩy Ozil sang cánh. Theo cách này, với lối chơi biên thường thấy ở Heynckes, Mourinho có thể buộc đối phương phải chiến đấu ở khu vực trung tâm. Đội hình này sẽ biến chuyển thành 4-3-3, như Real đã áp dụng trong các trận Siêu kinh điển.
Nhưng Ozil đã có tên trong đội hình xuất phát, và Ozil đã chơi ngay gần Karim Benzema. Ozil lẽ ra còn có nhiệm vụ lùi về và đeo bám Luiz Gustavo, nhưng cái cách mà anh thong dong lùi về chứng tỏ rằng anh không hứng thú lắm với nhiệm vụ này. Bayern nhờ vậy có thể giành lại bóng 1 cách nhanh chóng ở giữa sân và tấn công trực diện.
Với việc không vướng bận Ozil, đơn giản là Bayern chơi 3 chọi 2 với Real ở trung tuyến. Alonso và Sami Khedira không thể chọn lựa giữa việc dâng lên chống chọi hay giữ vững đội hình – khiến họ vừa để lộ khoảng trống đằng sau, bởi hàng hậu vệ không dâng lên, vừa nhường cho Bayern quyền kiểm soát bóng ở khu giữa. Kroos đã có 1 trận đấu xuất sắc – anh thường xuyên dâng cao khi Bayern có bóng (anh và Gomez không thực sự tạo ra nhiều áp lực lên hàng phòng ngự của Real, nhưng họ chơi gần các tiền vệ trung tâm hơn, điều này giúp cho Bayern cướp được bóng của Alonso và Khedira khá thường xuyên, và đặc biệt Gomez đã hỗ trợ việc này rất tốt) đồng thời cũng lùi xuống để kiến tạo khi Bayern triển khai bóng, và giúp Schweinsteiger tham gia tấn công, giúp Bayern kiểm soát được trung tuyến. Trong khi đó Gustavo vẫn ở phía dưới, theo dõi các hướng di chuyển của Ozil, mặc dù trong cả trận chúng ta có thể cảm thấy điều này không thật sự cần thiết.


Những sự thay đổi của Mourinho
Mourinho hẳn đã nhận ra được vấn đề, ngay giữa hiệp 1, ông đã hoán đổi vị trí của Ozil và Di Maria. Real hẳn đã nhận ra rằng mình cần thêm năng lượng và sức mạnh ở trung tâm – hơn là vào bộ 3 tấn công, Di Maria là người có khả năng phòng ngự tốt nhất trong bộ 3 đó. Dù lúc đó Bayern đã có bàn thắng dẫn trước, nhưng Real tỏ ra có sức chiến đấu hơn ở giữa sân. Họ đã thi đấu tốt cho đến hết hiệp 1.
Sau giờ nghỉ, Mourinho lại đổi vị trí của 2 người về như cũ – có thể sau những phút chơi thận trọng - giờ ông muốn có bàn thắng. Ozil được trở lại trung tâm, điều này là sự mạo hiểm lớn. Mặc dù ban đầu nó diễn ra theo hướng khá tốt – Ozil hẳn đã được chỉ đạo không cần quan tâm đến hàng tiền vệ phía sau, và được khuyến khích tham gia tấn công để tranh thủ quãng thời gian ngay sau giờ nghỉ - điều này đã phát huy tác dụng trong bàn thắng của Real – pha dứt điểm đơn giản trong tình huống tấn công khá rắc rối, nhưng sự thật là Real đang phòng thủ trước những pha bóng cố định với 6 người, giữ 4 người ở tuyến trên để phản công, và chơi 4 đấu 4 với hàng phòng ngự của Bayern. Đó chính xác là cách mà Real vận dụng ở hiệp 2
Real điều chỉnh lại cách phòng thủ của mình – Một tiền vệ phòng ngự lùi xuống hơn thường lệ, và nếu tiền vệ tấn công của đối phương, Kroos, được tự do thì một trung vệ sẽ lên cản – điều này chủ yếu diễn ra khi Muller vào sân.

Sự thay đổi của Heynckes
Việc Muller vào sân khiến Kroos phải chơi lùi xuống, gần với vào vị trí của Schweinsteiger rời sân. Đó là sự thay đổi thiên về hướng tấn công – Số 10 bây trờ là 1 tiền đạo – nhưng điều này là bắt buộc, bởi Schweinsteiger không có thể lực tốt nhất trước trận này. Khi đó, với Ozil và Muller là “số 10”, nhưng điều này chỉ kéo dài trong 8 phút. Sau đó, Mourinho đưa Marcelo vào sân, và Di Maria lại trở thành “Số 10” lần nữa, hỗ trợ cho tiền vệ nhiều hơn Ozil, sự thay đổi cuối cùng là khi Granero vào thay Di Maria, và Real chơi với 3 tiền vệ trung tâm, còn Bayern chỉ có 2 người, với Muller giờ có thể gọi là 1 tiền đạo. Như vậy cuộc chiến ở khu vực giữa sân dã xoay chiều.


Ý đồ đó của Mourinho hẳn là muốn kết thúc trận đấu với kết quả 1-1. Marcelo vào sân với 1 vị trí khá lạ lùng – ban đầu là bên trái, sau đó lại bó vào trong, có lúc còn sang bên phải. Cũng không rõ anh ta làm gì ở đó, nhưng thực tế rằng bàn thắng cuối cùng xuất phát từ pha chạy dọc biên của Lahm sẽ khiến Mourinho ước rằng lẽ ra ông phải bảo Marcelo cứ giữ vững cánh trái cùng với Coentrao, đó là tính toán hợp lý nhất trong việc sử dụng Marcelo nếu ông muốn một trận hòa.

Kết luận
Kiểm soát khu giữa sân, chiến thắng ở biên. Bayern chơi không thực sự tốt trận này, nhưng họ là đội chơi tốt hơn đối thủ - Real đã không thể kiểm soát và triển khai lối chơi trong suốt hiệp 1, đặc biệt là khu vực giữa sân.
Rất hiếm khi chúng ta thấy đội bóng của Mourinho tích cực chạy ở khu vực trung tuyến. Ông hoàn toàn nhận ra được vấn đề, và có những sự thay đổi chính xác trong vai trò của các tiền vệ công. Có lẽ điều này phần nào giải thích được sự tự tin của Mourinho ở trận lượt về trong bài phỏng vấn sau trận đấu.
Tuy thua trận, nhưng 1 chiến thắng 1-0 tối thiểu ở lượt về cũng đủ để Real giành chiến thắng chung cuộc, vì vậy họ vẫn là đội cửa trên.





// +2000 vcash