Kết quả 1 đến 7 của 7
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Cuộc đời và sự nghiệp của các huyền thoại Real Madrid.

    Topic này sẽ là nơi vinh danh các huyền thoại đã và đang chơi cho REAL MADRID

    Zinedine Zidane-huyền thoại của những huyền thoại.


    <thead>


    YouTube Video


    </thead>



    <object width="425" height="340" type="application/x-shockwave-flash" data="http://www.youtube.com/v/dYUtKKbBTkw">
    <param name="movie" value="http://www.youtube.com/v/dYUtKKbBTkw">
    <param name="wmode" value="transparent">
    <em><strong>ERROR:</strong> If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.</em>
    </object>





    Với nhiều người anh là cầu thủ vĩ đại nhất Châu Âu từ trước tới nay.
    Nhiều người nói Zidane là cầu thủ “bác học” vì càng hói anh càng đá hay. Dưới đây là những khoảnh khắc đẹp nhất về đôi chân tài hoa số một trong lịch sử bóng đá châu Âu - danh thủ đã giải nghệ sau mùa hè 2006.

    18 năm theo nghiệp cầu thủ, Zidane đã vươn tới đỉnh cao vinh quang, nhưng cũng phải nếm trải cả cay đắng. Sau khi giành chức vô địch thế giới, châu Âu, Champions League, Serie A, Liga và 3 lần là Cầu thủ hay nhất hành tinh, Zidane chia tay đấu trường quốc tế cùng tấm thẻ đỏ ở trận chung kết trước Italy.

    1. Bắt đầu đời cầu thủ chuyên nghiệp (ngày 20/5/1989)

    Sự nghiệp của anh bắt đầu năm lên 14 tuổi. Khi đó, Zidane chơi cho đội trẻ Septemes-Les-Vallons trước khi chuyển sang đầu quân cho đội A.S Foreste ở Castellane.

    Ngay từ thủa niên thiếu, Zidane đã sớm chứng tỏ năng khiếu bóng đá. Ông HLV Jean Fernandez của Cannes không thể kiên nhẫn hơn và “buộc phải” tung cậu học trò chưa đầy 17 tuổi vào sân, trong 12 phút cuối trận gặp Nantes tại Ligue I. Nhưng cầu thủ số một tương lai của bóng đá châu Âu đã phải chờ khá lâu để kiếm được bàn thắng đầu tiên cho mình. Cũng ở trận gặp Nantes hai năm sau, Zizou phá lưới đối thủ trước khi chạy ra sát đường biên nhảy một vũ điệu lạ mắt tặng cô bạn gái Veronique - vợ tương lai của anh.

    Chiến thắng không thể quên trước AC Milan (1996)

    Đó là một trong vài cú lội ngược dòng kinh điển nhất trong lịch sử bóng đá châu Âu hiện đại. Bordeaux chỉ được ví như chú bé tí hon bên cạnh gã khổng lồ AC Milan ở tứ kết Cup UEFA mùa giải 1995/1996. Nhận định đó phần nào đã đúng khi đội bóng Pháp dễ dàng bị phơi áo 0-2, trong trận lượt đi trên sân khách. Ngay cả những CĐV mơ mộng nhất của đất nước hình lục lăng cũng không dám nghĩ tới chuyện lật ngược thế cờ, trước các siêu sao cỡ George Weah, Roberto Baggio, hay Paolo Maldini.

    Thế nhưng, bóng đá lại thường làm bạn với những phép màu, và điều kỳ diệu thực sự đã xảy ra. Với thế trận tấn công trong trận lượt về được dẫn dắt bởi Zidane, Bordeaux lần lượt làm lưới Milan rung lên 3 lần (nhờ công Tholot và Dugarry). CLB xứ rượu vang sau đó tiến thẳng vào chung kết, trước khi bị Bayern đầy kinh nghiệm làm tan vỡ giấc mơ vô địch.

    2. Lần đầu tiên chơi cho đội tuyển Pháp (17/8/1994)

    Việc đứng ngoài World Cup tại Mỹ khiến tân HLV Aime Jacquet cần thực hiện một cuộc cách mạng ở đội tuyển Pháp, nhằm chuẩn bị cho Euro 1996. Ông cho gọi một loạt tân binh mới toe, trong đó có chàng tiền vệ 22 tuổi đầy tiềm năng lúc này đã chuyển sang đá cho Bordeaux. Và Jacquet đã không phải thất vọng về quyết định của mình, thậm chí còn phát hiện ra một “viên kim cương thô chưa được mài bóng”. Khi Czech đang thắng với tỷ số 2-0 thì Zidane xuất hiện từ băng ghế dự bị và làm luôn một cú đúp, san bằng tỷ số trận đấu. Cho tới nay, đấy vẫn là kỷ niệm tuyệt vời mà “chàng hói” nhớ mãi.

    Ngày 17/8 năm 1994, Zidane ra mắt trong màu áo đội tuyển Pháp, ở một trận giao hữu.

    Khởi đầu ấn tượng trong màu áo đội tuyển Pháp.

    Ngày 27/5 năm 1997, Zidane trở thành người ghi bàn thắng đầu tiên trên sân Stade de France.

    3. Những năm tháng huy hoàng với Juventus (1996-2001)

    Sau những năm tháng cùng Cannes và Bordeaux, Zidane đầu quân cho Juventus năm 1996, đánh dấu một bước ngoặt vô cùng lớn cho sự nghiệp huy hoàng của anh.

    Đối đầu với thần tượng Enzo Francescoli (1996)

    Ngay từ khi còn là một cầu thủ học việc, Zidane rất “mê” phong cách chơi bóng hào hoa của Enzo Francescoli - ngôi sao tiền vệ người Uruguay. Khoái đến nỗi, Zizou “dứt khoát” tên cậu con trai đầu tiên phải là Enzo.

    Cuối cùng thì mơ ước được đối đầu với thần tượng đã trở thành hiện thực, khi Zidane cùng Juventus tranh Cup liên lục địa với River Plate. Kết quả là, “trò” đã thắng “thầy”. Nhưng Zidane chẳng quan tâm tới chiếc Cup, bởi anh cho rằng bản thân đã thực hiện được điều còn giá trị hơn gấp bội lần: được đổi áo cùng Francescoli.

    Scudetto đầu tiên (1997)

    Giúp Juve vượt qua Milan ở Serie A.

    Zidane tiềm năng, Zidane tay trắng, đó là những điều mà người ta có thể nói khi anh mới gia nhập Juventus. Vấn đề là làm thế nào để phát huy tiềm năng ấy trong môi trường khắc nghiệt như Serie A. Vạn sự khởi đầu nan, những lời chỉ trích cứ tăng dần trên mặt báo trong giai đoạn đầu mùa bóng 1996/1997. Nhưng dưới sự dẫn dắt của HLV đầu bạc Marcello Lippi, Zidane nhanh chóng đạt tới "độ chín" và trở thành thủ lĩnh của Juventus lúc nào không hay.

    Đó là dấu mốc quan trọng nhất, khẳng định đẳng cấp quốc tế của tiền vệ người Pháp. Cầu thủ "sinh ra để chiến thắng" chẳng mấy chốc đã sưu tập được danh hiệu lớn đầu tiên trong đời - "Scudetto".

    Zidane giành Siêu Cup châu Âu năm 1996, Cup Liên lục địa 1996, Siêu Cup Italy năm 1997, giành chức vô địch Serie A năm 1997 và 1998, cùng 2 lần vào tới trận chung kết Champions League năm 1997 và 1998 trong sắc áo Juve.

    4. Vô địch thế giới (12/7/1998)

    Đánh bại đội tuyển Brazil với Rivaldo và Ronaldo đang ở phong độ đỉnh cao quả là chuyện hoang đường. Nhưng Pháp đã làm được điều đó, thậm chí là với tỷ số 3-0 trong trận chung kết World Cup 1998. Zidane trở thành "người hùng" sau hai pha dứt điểm kinh điển từ cái đầu hói trứ danh (bàn còn lại do công Petit).

    Hai bàn thắng cực kỳ quan trọng của anh trong trận chung kết gặp Brazil năm 1998 giúp Pháp lần đầu tiên vô địch thế giới. Cả nước Pháp hô vang tên anh.
    Cực sướng. Đó là cảm giác của người dân Pháp. Còn gì tuyệt vời hơn khi hạ được nhà ĐKVĐ để leo lên đỉnh cao nhất, sau 12 năm ác mộng (vắng mặt ở hai kỳ World Cup 1990 và 1994). Điều tuyệt vời nữa là sau Michel Platini huyền thoại, người ta lại tìm được một "chú gà trống" thủ lĩnh.

    Khoảnh khắc khó quên nhất trong sự nghiệp.

    5. Nhận Quả bóng vàng châu Âu tại Paris (1998)

    Năm thi đấu vĩ đại kết thúc đồng nghĩa với việc Zizou trở thành "kẻ tham lam nhất hành tinh". Ngoài Scudetto (lần thứ hai liên tiếp) và Cup thế giới, cầu thủ 26 tuổi còn vơ nốt Quả bóng vàng châu Âu và danh hiệu cầu thủ hay nhất FIFA.
    Thành tựu tại World Cup đưa Zidane lên hàng siêu sao. Sau đó, anh nhận danh hiệu Cầu thủ hay nhất thế giới

    Sinh ra ở Marseille nhưng đăng quang và được tôn vinh ở Paris, điều này xem ra có vẻ hơi trái khoáy bởi CĐV của hai thành phố này vốn chẳng ưa nhau. Nhưng vì Zizou, họ sẵn sàng tạm gác mọi "hận thù" trong buổi tối trao giải do tạp chí France Football tổ chức tại thủ đô. Đó là Quả bóng vàng châu Âu duy nhất của tiền vệ tài hoa gốc Algeria, nhưng sau này anh còn nhận thêm hai danh hiệu "cầu thủ hay nhất FIFA" vào các năm 2000 và 2003.

    6. Vô địch châu Âu (2000)

    Giới chuyên môn hay nói một cầu thủ tài năng sẽ bắt đầu rực sáng vào năm 24 tuổi nhưng "chín nhất" phải là năm 28 tuổi. Quan điểm này hoàn toàn đúng với Zidane. Nếu như tại World Cup 98, tiền vệ cao 1,80 m chỉ thực sự tỏa sáng trong trận chung kết với 2 quả đánh đầu thì tới Euro 2000, Zizou trở thành một nhạc trưởng thực thụ.

    Hoa mắt vì hàng loạt pha múa chân diệu nghệ. Chạy bở hơi tai sau vô số đường chuyền chính xác đến từng cm. Các đối thủ lần lượt đầu hàng. Đội tuyển Italy đã quá "đen" trong trận chung kết khi bị Pháp gỡ hòa ở phút cuối cùng và đảo ngược kết quả trong hiệp phụ. Tuy thế, các nhà báo vẫn nhất trí Zidane là cầu thủ hay nhất trong cái đêm "kinh hoàng" ở Rotterdam.

    Lần thứ 2 giành danh hiệu Cầu thủ hay nhất thế giới, Zidane nằm trong số những cầu thủ vĩ đại nhất hành tinh.

    7. Gia nhập Real Madrid (9/7/2001)

    Vô địch Italy, đoạt Cup thế giới, thống trị châu Âu, "kẻ tham lam" lại để mắt đến danh hiệu Champions League, sau hai lần vồ hụt vào các năm 1997 và 1998. Nhận được lời mời của "thiên hà Real Madrid", Zizou nói ok liền. Vấn đề còn lại chỉ là thuyết phục Juventus chịu nhả anh ra. Việc này thì quá đơn giản với vị chủ tịch "bạo gan" Florentino Perez.
    Năm 2001, Zidane chuyển sang thi đấu cho Real Madrid, với giá kỷ lục 78 triệu euro.

    Cái giá kỷ lục thế giới 78 triệu euro vừa đưa ra đã khiến "bà đầm già" hoa mắt, và cũng chẳng mất đi sự tỉnh táo. Mất Zidane, Juve có ngay Nedved, Buffon, Thuram, Salas, một thương vụ đôi bên đều có lợi. Ngày 9/7/2001 đã đi vào lịch sử Real Madrid khi cho ra mắt cầu thủ đắt giá nhất hành tinh, và mang số áo của một......hậu vệ (số 5) - vì thế mà còn có biệt danh "Chanel số 5" (một loại nước hoa cực kỳ nổi tiếng của Pháp).

    Qua vụ chuyển nhượng đình đám nhất lịch sử này có rất nhiều giai thoại từ việc tình cờ Florentino Perez gặp Zidane tại 1 nhà hàng tại Ý (chả biết có tình cờ thật ko) rồi chủ tịch của clb xuất sắc nhất thế kỉ viết vội cho anh vào 1 tờ giấy rằng "Anh có muốn khoác áo Real không? Tôi ước gì điều đó xảy ra” và kết quả là Zidane trả lời "Ok". Lịch sử đã chứng minh quyết định đó của Zidane là vô cùng đứng đắn khi tại đây anh hội tụ cùng các siêu sao đỉnh nhất của TG và giành chiếc Cup C1 duy nhất trong sự nghiệp mình, điều mà trước đó anh từng thất bại tới 2 lần mặc dù đã vào đến tận CK Champion League cùng Juve.

    8. Vô địch Champions League (15/5/2002)

    Cuối cùng thì chiếc Cup danh giá nhất châu Âu cấp CLB cũng về tay vị chủ nhân được coi là xứng đáng. Đích thân Zidane ghi bàn thắng quyết định trong trận chung kết hạ Leverkusen 2-1 tại sân Hampden Park. Sau quả tạt chính xác của Roberto Carlos, Zizou xoay "bản lề" vôlê chân trái đẹp như vẽ từ khoảng cách 16 m, khiến thủ môn Hans Jorg Butt bổ nhào vô vọng.

    Cú vôlê kinh điển ngay trước mặt Lucio của Zidane trong trận chung kết Champions League 2002 trở thành một trong những kỳ quan của bóng đá( xếp thứ 2 sau bàn thắng kinh điển của Diego Maradona ghi ở World Cup 1986 trong danh sách bình chọn các bàn thắng đẹp nhất mọi thời đại)

    Chiến thắng trước Leverkusen của Real mang đậm dấu ấn tài hoa của tiền vệ người Pháp. Chiếc Cup C1 thứ 9 .cũng là danh hiệu Champions League đầu tiên của Zizou.

    9. Cầu thủ hay nhất thế giới lần thứ 3

    Năm 2002 cũng là thảm họa với Zidane bởi anh bị chấn thương hành hạ, còn Pháp bị loại khỏi World Cup ngay từ vòng bảng mà không ghi nổi một bàn thắng.

    Nhưng anh vẫn giành danh hiệu Cầu thủ hay nhất thế giới lần thứ 3 (2003)

    Với nhiều người hâm mộ anh đã là cầu thủ vĩ đại nhất Châu Âu từ trước tới nay, riêng ở Pháp anh đã 5 năm liền dẫn đầu danh sách các nhân vật được yêu thích nhất, điều chưa từng có trong lịch sử nước này.

    10. Chia tay Real Madrid

    Siêu sao người Pháp Zinedine Zidane đã chính thức chia tay khán giả Bernabeu sau một trận đấu đầy kịch tính với Villareal (3-3).

    Ở đâu và tại bất cứ thời điểm nào anh cũng để lại dấu ấn của mình, cho dù lúc đó phong độ cao hay thấp. Trong trận đấu chính thức cuối cùng trên sân Bernabeu, Zinedine Zidane bỗng lóe sáng ở phút 67, với một pha đánh đầu chéo góc đẹp mắt sau quả tạt của David Beckham, san bằng tỷ số 2-2. Bàn thắng gỡ hòa 2-2 bằng đầu thực sự là một món quà ý nghĩa. Nó gợi lại những ngày đẹp nhất trong sự nghiệp khi anh ghi hai bàn trong trận chung kết France 1998 vào lưới Brazil. Đó là món quà mà cựu cầu thủ hay nhất thế giới dành tặng CĐV sân Bernabeu. Với đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha, Zizou đã giành mọi danh hiệu cao quý nhất, chỉ trừ Cup nhà vua.

    Zinedine Zidane sẽ chấm dứt chơi bóng sau mùa hè 2006.

    Các Madridista chia tay số 5 huyền thoại.

    Trận đấu hấp dẫn với Villarreal cuối cùng cũng phải nhường chỗ cho nỗi buồn trên thánh địa trắng, với những hình ảnh số 5 “merengue” chào tạm biệt khán giả nhà trong tràng vỗ tay vô tận. Hành trình của Zizou tại đội bóng vĩ đại nhất thể kỉ 20 đã kết thúc, nơi mà anh đã nâng cao tất cả các danh hiệu quan trong, chỉ trừ có chiếc Cúp Nhà vua.

    Và nếu tinh ý chúng ta sẽ thấy anh đã khóc sau khi vẫy tay khán giả Bernabeu, nơi đã đưa anh lên đến đỉnh của vinh quang, nơi giúp anh hoàn thành bộ sưu tập danh hiệu của mình.
    Anh có thể là cầu thủ duy nhất giành tất cả các danh hiệu cao quý nhất với sự nghiệp 1 cầu thủ chhuyên nghiệp.


    11. WorldCup 2006 - chiến binh già và cuộc thập tự chinh cuối cùng

    Sau thất bại trước Hy Lạp ở Euro 2004, Zidane đã quyết định từ giã đội tuyển Pháp. Nhưng rồi, lời kêu gọi của người hâm mộ và HLV Domenech đã kéo Zidane quay lại và hồi sinh.

    Pháp hạ Tây Ban Nha (3-1)

    Sau khi vượt qua vòng bảng một cách chật vật. Pháp tiếp tục hạ Tây Ban Nha. Với TBN, một lần nữa World Cup lại là nỗi ám ảnh truyền kiếp. Một đội hình trẻ trung, giàu tài năng phải thi đấu bằng sở đoản, nghĩa là chơi thận trọng và rình rập những cơ hội từ trên trời rơi xuống, đã không thể tránh được cái dớp thất bại của lứa đàn anh.

    Kinh nghiệm nhiều năm chơi các trận bóng đỉnh cao thế giới giúp đội trưởng Pháp điều chỉnh hợp lý tốc độ trận đấu. Phẩm chất ngôi sao là đây. Trong những lúc căng thẳng như thế này, sự tỉnh táo của Zidane cũng tạo nên làn sóng tin tưởng chạy dọc sống lưng tuyển Pháp. Có Zidane cạnh bên, tiền vệ trẻ Ribery cũng tự tin hơn. Pháp thắng nhưng không thật ấn tượng. Một lần nữa, Vieira lại gánh vai trò người hùng của đội Pháp. Chính anh là người chọc khe cực kỳ thông minh cho Ribery băng xuống, lừa bóng qua thủ thành Casillas và ghi bàn gỡ hòa 1-1 vài phút trước lúc kết thúc hiệp đấu đầu tiên. Phút 83, đích thân Vieira đánh đầu cận thành nâng tỷ số lên 2-1. Cũng lại chính anh là người cướp bóng, phát động cuộc tấn công dẫn đến pha ghi bàn ấn định kết quả 3-1 của Zidane ở phút cuối.

    Zidane chơi mờ nhạt nhưng vẫn có bàn thắng đầu tiên tại giải

    Một lần nữa hạ gục Brazil


    Khởi đầu chậm như rùa, nhưng Pháp đã lao đi với tốc độ của chiếc xe đua F1. Cả những người ủng hộ hay không thích "Gà trống Gaulois" đều đang muốn tìm hiểu xem đâu là lý do dẫn tới thành công đáng kinh ngạc này của đoàn quân áo lam.

    Trong cả trận, Brazil chỉ có 5 lần dứt điểm và chỉ có 1 trong số đó hướng về phía khung thành Pháp.

    Trận thắng của "Những chú gà trống Gaulois" trước ĐKVĐ Brazil là một cơ hội để báo chí thế giới tha hồ bộc lộ những thái cực tình cảm. Họ khen Pháp hết lời, đồng thời vùi dập Brazil. Cùng rời cuộc chơi từ tứ kết, nhưng thất bại của ứng cử viên số một và là nhà ĐKVĐ khiến các CĐV Brazil bất ngờ và đau đớn hơn rất nhiều so với những người đồng cảnh ngộ ở Argentina hay Anh. Được ca tụng bằng biết bao mỹ từ, nhưng Selecao, với dàn sao sáng nhất thế giới như Kaka, Ronaldinho đang có phong độ cực cao, chẳng thể hiện thực hóa ước nguyện "hexa campeao" (đoạt Cup vàng thứ 6) của hơn 180 triệu người Brazil. Thày trò HLV Parreira đã gục ngã trước một ĐT Pháp già, ít tài năng hơn và chơi vật vờ từ sau thất bại ở Nhật Bản - Hàn Quốc 4 năm về trước nhưng họ có Zizou, huyền thoại của những huyền thoại.

    Những bài viết về đội tuyển Pháp trên báo chí.

    Có thể nặng nề hơn những năm trước, có thể mồ hôi đã đổ nhiều hơn, nhưng đoạn cuối sự nghiệp của Zidane vẫn tuyệt đẹp. Pháp đã chơi trội hơn hẳn Brazil từ đầu cho tới cuối trận đấu. Họ cũng đã cho đội tuyển vàng xanh một bài học về tinh thần đoàn kết. Tất cả các ngôi sao của đội tuyển Pháp, dưới sự dẫn dắt của Zidane, đã vào cuộc với tinh thần đồng đội cao nhất. Những lời chúc mừng của Tổng thống Jacques Chirac và Thủ tướng Dominique de Villepin cũng được đăng trên báo. Ông Chirac nói: "Chưa bao giờ tôi cảm thấy vui như hôm nay. Cả đội tuyển Pháp thật đáng khâm phục". Còn ông Villepin cũng đã ca ngợi HLV trưởng Raymond Domenech trong một thông điệp được gửi tới đội nhà ngay sau trận đấu: "Các bạn đã làm được những điều thật đáng khâm phục".

    Vượt qua BĐN

    "Những chú gà trống Gaulois" đã thể hiện bản lĩnh và tài năng để đánh bại Bồ Đào Nha với tỷ số 1-0 trong trận bán kết căng thẳng đến phút cuối cùng. Bàn thắng của Zidane từ chấm phạt đền một lần nữa đóng đinh lên giấc mơ World Cup của người Bồ Đào Nha. Sau tiếng còi mãn cuộc, niềm vui hớn hở của người Pháp là nổi buồn ngơ ngẩn đối với thày trò HLV Scolari và CĐV của họ.

    Ricardo chịu thua Zizou trên chấm phạt đền. Zidane vẫn gắn liền với thành công, vẫn là niềm tin và hy vọng của người Pháp Còn Figo lại là đại diện cho những kẻ thất bại vĩ đại của bóng đá BĐN. 2 năm qua, Figo mất chức vô địch Euro 2004, nay thì không vào nổi trận chung kết World Cup 2006.

    Trước mắt, hai danh thủ của bóng đá thế giới là Zidane và Figo chỉ còn một trận đấu lớn cuối cùng. Không quá vui cũng chẳng quá buồn, người thắng kẻ thua, Zidane và Figo, ôm lấy nhau và đổi áo sau khi tiếng còi mãn cuộc cất lên. Sau nhiều năm sát cánh tại Real, có lẽ sau trận đấu này cả hai chẳng còn dịp cùng ra sân. Zidane đã quyết giã từ sân cỏ khi World Cup kết thúc. Sự nghiệp của Figo chắc cũng không còn dài.


    Figo trở thành kẻ thất bại vĩ đại

    Trận CK Pháp - Ý.

    Thi đấu một trận tệ nhất kể từ đầu giải, nhưng đội quân áo thiên thanh lại đổi vận trên chấm phạt đền để giành thắng lợi 5-3. Pháp chơi hay hơn hẳn ở hiệp hai và hai hiệp phụ, nhưng vẫn phải chấp nhận tỷ số 1-1 sau 120 phút. Zidane đã có một sự chia tay buồn, với tấm thẻ đỏ cuối trận sau hành động phi thể thao.


    Trước sự chứng kiến của hàng tỷ người trên khắp hành tinh, Zizou đã tự làm xấu hình ảnh tốt đẹp của mình bằng hành động húc đầu vào ngực Materazzi để rồi rời sân với tấm thẻ đỏ. Anh trở thành cầu thủ thứ 4 bị truất quyền thi đấu trong một trận chung kết World Cup. Như hiểu rõ tội của mình, Zidane không phản ứng, nặng nề cúi đầu rời sân và không còn cả hứng thú để liếc nhìn Cup vàng bày sẵn lúc anh đi ngang qua. Anh từng tuyên bố chia tay đội tuyển hồi sau Euro 2004, nhưng rồi quyết định trở lại để giúp Pháp qua vòng loại và thực hiện chiến dịch chinh phục Cup vàng lần hai. Lão tướng này đã bất ngờ hồi sinh, có đóng góp lớn đưa "những chú gà trống Gaulois" vào tới chung kết, nhưng rồi, vì một phút thiếu kiềm chế, anh đã phải chấm dứt sự nghiệp quốc tế với một tì vết. Không được như một viên ngọc hoàn mỹ, nhưng Zidane vẫn sẽ được lịch sử ghi danh là một huyền thoại. Chắc chắn là như thế, vì những gì anh đã cống hiến và thể hiện trước đó.


    Cú húc đầu kinh điển Thẻ đỏ nghiệt ngã Zidane đi qua Cup vàng khi bị đuổi khỏi sân.

    Một bài hát có tên là “Húc đầu”, ra đời sau hôm diễn ra trận chung kết World Cup, Ba cổ động viên thất vọng của xứ Gaulois đã viết ra nó trong vòng 30 phút. Lời ca hài hước trêu chọc tiền đạo David Trezeguet, người đá trượt trong loạt sút luân lưu quyết định kết quả trận đấu và nhắc lại cú húc đầu khiến đội trưởng đội tuyển Pháp lĩnh thẻ đỏ.

    Với các cổ động viên đội tuyển Pháp, Zinedine Zidane vẫn là một hình ảnh đáng được tôn thờ, cho dù anh đã bị đuổi khỏi sân trong những phút cuối trận chung kết vì một hành động phi thể thao. Đã không có ai coi anh là "tội đồ" cả.

    Một ngày sau đó, Zidane vẫn giành Quả bóng vàng World Cup 2006.

    Bộ sưu tập đã được hoàn tất. Tạm biệt Zizou, một cầu thủ vĩ đại.

    THE BEST PLAYER IN EUROPE EVER.

    Nguồn: tổng hợp từ nhiều nguồn bởi Best Club

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Nên đưa nhiều về Zidane trong màu áo Real thôi, còn trong màu áo ĐT Pháp chỉ nói sơ sơ, còn nói cụ thể thì nên đưa sang huyêng thoại của bóng đá Pháp
    henry edit lại tí nhé
    thân

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Người ngoài hành tinh Ronaldo


    Với các Madridista thì Ronaldo ko thực sự thành công ở Real bởi phần lớn quãng thời gian anh thi đấu là quãng thời gian đen tối nhất lịch sử clb với 4 năm tay trắng, nhưng những gì mà anh đã đóng góp cho clb là ko phải bàn cãi. Chúng ta đã từng đc say mê dõi theo từng bước chạy vun vút của anh rồi vỡ òa trong niềm vui sướng khi anh ghi bàn. Với cá nhân tôi, Ronaldo là một trong những siêu tiền đạo vĩ đại nhất TG. Ở anh chúng ta thấy kỹ năng ghi bàn siêu đẳng kết hợp với phẩm chất kỹ thuật của các cầu thủ Barasil đc hỗ trợ bởi 1 tốc độ "tên lửa", có thể nói trong bóng đá hiện đại khó mà kiếm đc 1 tiền đạo toàn diện đến như thế. CHúng ta sẽ ko bao h quên những cái đảo chân, những cú châm bóng tinh tế hay những cú đua nước rút kinh hoàng của anh. Anh đã khiến cho biết bao con tim yêu bóng đá phải thổn thức khi nghe tin anh dính chấn thương có thể phải giã từ sân cỏ, may thay điều ấy đã ko xảy ra. Với tôi, anh mãi là 1 huyền thoại!!!



    Tiểu sử:

    Tên đầy đủ: Ronaldo Luís Nazário de Lima (sinh ngày 22 tháng 9 năm 1976 tại Bento Ribeiro, Rio de Janeiro, Brasil), nổi tiếng thế giới từ năm 1995 với tên Ronaldo. Là 1 cầu thủ bóng đá người Brasil (anh cũng có quốc tịch Tây Ban Nha) có kỹ thuật và thể lực tốt, Ronaldo được mệnh danh người ngoài hành tinh. Anh còn là chân sút xuất sắc nhất trong các kỳ World Cup khi ghi tổng cộng 15 bàn thắng (1998: 4 bàn, 2002: 8 bàn, 2006: 3 bàn). Với 3 lần đoạt cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA và 2 lần đoạt quả bóng vàng châu Âu, anh cùng người bạn thân Zinedine Zidane là những đại diện tiêu biểu nhất của nền bóng đá hiện đại.

    Đời sống

    Nhân sinh ở Bento Ribeiro, vùng ngoại ô Rio de Janeiro, Brasil, Ronaldo sống trong một gia đình nghèo và không mấy yên ổn. Bố mẹ anh rất thường cãi nhau, đến năm Ronaldo 17 tuổi thì họ ly dị, mẹ anh phải làm ở hộp đêm, một mình anh tự có trách nhiệm kiếm tiền chu cấp cho cả hai gia đình.

    Năm 1996, Ronaldo bắt đầu nổi tiếng, anh mua cho bố một tiệm pizza, mua cho mẹ một căn nhà để an dưỡng, anh cũng mua nhà cho nhiều người khác trong dòng họ và gia đình.

    Tháng 4 năm 1999, Ronaldo cưới Milene Domingues, sau cuộc tình làm tốn hao bút mực với cầu thủ nữ kiêm siêu mẫu Susanna. Hai người ở với nhau 4 năm rồi ly dị, thành quả là một cậu con tên Ronaldo vào năm 2000.

    Năm 2005, Ronaldo đính hôn với siêu mẫu Brasil Daniela Cicarelli, nhưng hôn nhân không thành, do anh lại có một tình yêu mới mang tên Raica Oliveira. Nhưng rồi sau World Cup 2006, Raica lại nói chia tay, không biết vì tính trăng hoa của Ronaldo hay phong độ sút kém của anh tại Real Madrid.

    Đến nay, 2007, Ronaldo đang sống độc thân, sau chặng đường phiêu lưu tình ái đầy gian khó. Mục tiêu phấn đấu của anh hiện nay là "Trở lại làm cầu thủ số 1 thế giới", thay vì là sát thủ tình trường số 2 thế giới, sau Christian Vieri. Anh cũng quan tâm nhiều hơn đến các hoạt động xã hội, thay vì ăn chơi, mới đây Ronaldo và Zinedine Zidane, hai đại diện xuất sắc nhất của bóng đá hiện đại đã thi đấu một trận từ thiện do UNESCO tổ chức.

    Sự nghiệp

    Tại câu lạc bộ


    Như nhiều ngôi sao Brasil khác, Ronaldo làm quen với bóng đá từ những "trận bóng lề đường", và từ đó anh đã thể hiện năng khiếu bóng đá cùng với lòng say mê cuồng nhiệt của mình.

    Năm 16 tuổi, nghỉ học. Được người thân ủng hộ, Ronaldo từ giã đội bóng cấp tỉnh Sao Cristovao và nộp đơn tuyển sinh vào Flamengo, câu lạc bộ có Zico thần tượng của anh. Flamengo lúc đầu rất quan tâm tới "thần đồng" Ronaldo, nhưng khi anh đến trễ 8 phút, CLB đã mời anh ra khỏi cửa và thậm chí không đưa tiền mua vé cho anh về, Ronaldo đành phải đi bộ. Mơ ước vào Flamengo thuở nhỏ của anh xem như tan biến. Ronaldo lại nộp đơn vào Cruzeiro, câu lạc bộ đang chơi ở giải hạng nhất Brasil, và được chào đón nồng nhiệt. Ở giải vô địch quốc gia Brasil, Ronaldo thi đấu 14 trận và ghi 12 bàn thắng.

    Năm sau (17 tuổi) Ronaldo được câu lạc bộ nổi tiếng thế giới PSV Eindhoven mua lại. Tại đây anh thi đấu 46 trận, ghi 42 bàn thắng, một xác suất ghi bàn hiếm có.

    Năm 1996, Ronaldo 19 tuổi và được cả Inter Milan lẫn F.C. Barcelona tranh giành, PSV đưa ra giá 14 triệu, Barcelona nhanh hơn, có được Ronaldo. Chơi ở La Liga, mọi phẩm chất của Ronaldo đều được công nhận, anh được tặng danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và quả bóng vàng châu Âu 2 năm liên tiếp, sau đó mới chuyển sang Inter Milan với mức chuyển nhượng kỷ lục lúc đó là 27 triệu bảng. Một vụ chuyển nhượng làm hao tốn nhiều giấy mực của báo chí, vì Barcelona chưa chịu bỏ anh, định đâm đơn kiện Inter vì nghi ngờ có "sự thiếu minh bạch".

    Nhưng cuối cùng thì Ronaldo cũng chơi ở Serie A, trở thành người hùng của Inter tại cúp C3 (nay là UEFA cup) năm 1998. Năm đó là năm diễn ra World Cup 1998, Ronaldo đoạt giải quả bóng vàng World Cup trước khi thi đấu trận chung kết, vật vờ như một bóng ma. Trước trận đấu này Ronaldo đã lên cơn động kinh, theo như lời của Roberto Carlos nói thì anh đã uống nửa viên thuốc màu xanh trước đó, rồi suy sụp hoàn toàn. Tuy nhiên mọi việc vẫn còn nằm trong bí ẩn. Năm đó Brasil thua 0 - 3, Pháp đoạt cúp vô địch, Ronaldo, cầu thủ chơi hay nhất đội nghiễm nhiên trở thành kẻ tội đồ.

    Trở về Milano, Ronaldo bắt đầu những đợt chấn thương dai dẳng, liên tiếp. Lần té ngã lâu nhất của anh là vào năm 1999 tại sân Olympico, trong trận đấu với AS Roma. Ronaldo phải nghỉ chơi bóng đá đến 2 năm rưỡi. Inter Milan dù vậy vẫn không bán anh, kiên nhẫn chờ đợi một sự bình phục và tỏa sáng.

    Và quả thật "người ngoài hành tinh" (biệt danh của Ronaldo từ năm 1997) đã đứng dậy, năm 2002, tại cúp thế giới tổ chức ở Hàn Quốc - Nhật Bản. Ronaldo đưa tuyển vàng xanh lên ngôi vô địch, và giành luôn danh hiệu vua phá lưới, sự chờ đợi của Inter đã có kết quả. Tuy nhiên liền sau đó, Ronaldo nói lời tạm biệt với thành Milano, bay sang Madrid đầu quân cho Real Madrid. Các Fan ở Inter Milan không thể hiểu nổi, họ tức tối tặng cho anh thêm một biệt hiệu: "Kẻ phản bội".

    Thành công ở Real Madrid một thời gian, rồi World Cup 2006 tại Đức xảy ra, Ronaldo và tuyển vàng xanh lại thất bại cay đắng dưới tay người Pháp. Trở về Madrid, "người ngoài hành tinh" không được huấn luyện viên mới Capello trọng dụng nữa. Tại La Liga Ronaldo chỉ được thi đấu 8 trận, trong đó có 1 trận kéo dài 90 phút, còn lại không quá 15 phút, ghi được đúng 1 bàn - bàn thắng đã khiến chấn thương gối tái phát. Tại Champions League anh được ra sân 4 trận từ ghế dự bị, trong đó có 1 trận ghi được 2 bàn.

    Thời gian này Ronaldo lên cân quá, hơn 20 ký so với năm 1998, nên báo chí tặng anh thêm 1 biệt danh nữa là "Gã béo".

    Cuối cùng, tháng 2/2007, cùng với bạn thân David Beckham, Ronaldo buộc phải rời Madrid, nếu không muốn ngồi mãi ở "đài quan sát". Beckham sang Galaxy, Mỹ, với mức lương hứa hẹn là cao nhất thế giới, Ronaldo quay trở lại kinh đô thời trang, lương cao nhì thế giới (sau Ronaldinho), nhưng chỉ nhận được phân nửa sự tiếp đón, bởi không như trước đó 10 năm, Ronaldo đến Milano với mức chuyển nhượng 7 triệu bảng Anh và đầu quân cho A.C. Milan, kình địch của Inter Milan, câu lạc bộ gắn liền với chấn thương và tên tuổi anh ngày xưa.

    Tại Serie A, không như mọi người nhận định, Ronaldo đã giảm cân và đang lấy lại dần phong độ, anh ghi 2 bàn trong trận đầu tiên ra quân dưới "màu áo sọc đỏ đen", trong đội hình chính thức. Trước trận Derby thành Milano tại sân San Siro, các Fan của Inter Milan đã mua "3 vạn chiếc còi" để phản đối sự có mặt của anh. Nhưng Ronaldo đã ghi bàn mở tỉ số vào lưới đội bóng cũ, trận này AC Milan thua Inter Milan 1 - 2.
    Các câu lạc bộ đã và đang tham gia

    * 1993 - 1994: Cruzerio
    * 1994 – 1996: PSV Eindhoven
    * 1996 - 1997: FC Barcelona
    * 1997 – 2002: Inter Milan
    * 2002 - 2007: Real Madrid
    * 2007 - : AC Milan

    Thi đấu quốc tế

    Ronaldo thi đấu cho đội tuyển vàng - xanh lần đầu tiên vào năm 1994, trong trận giao hữu với Argentina, trên sân Recife.

    Tại World Cup 1994 tổ chức tại Mỹ, anh được mang áo số 18, tuy nhiên không được ra sân trận nào, vì hàng công đã có 2 trụ cột vững chắc là Bebeto và Romario. Lúc này người ta gọi anh là "Ronaldinho" (nghĩa là Ronaldo nhỏ), vì trong tuyển quốc gia có một người nữa tên Ronaldo: Ronaldo Guiaro (đến nay cái tên Ronaldinho được chuyển sang Ronaldo de Assis Moreira, bạn thân của anh). Từ sau World Cup 1994, Ronaldo dần thay thế Bebeto, trở thành nhân vật chủ chốt của tuyển quốc gia.

    Đến năm 1998, sau 2 năm thành công liên tiếp (đoạt danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất trong năm của FIFA, năm 1996 - 1997), Ronaldo tham dự World Cup 1998, được huấn luyện viên Mario Zagallo xếp vào đội hình chính thức. Tại giải này anh ghi được 4 bàn thắng, trong đó có 1 bàn quan trọng tại trận bán kết gặp Hà Lan. Trước trận chung kết, anh được trao danh hiệu quả bóng vàng FIFA World Cup, sau đó Brasil thua Pháp 0 - 3. Thể trạng kém cỏi đột ngột của anh trong trận ấy đến nay vẫn còn là một nghi vấn.

    Sang năm 1999, Ronaldo cùng Rivaldo, Roberto Carlos (mà báo chí gọi là "bộ ba R") có công lớn đưa Brasil đoạt Copa America, Ronaldo là "vua phá lưới" giải này với 5 bàn thắng.

    Sau đó 3 năm, tại World Cup 2002, Ronaldo tái hợp cùng Rivaldo, hai người luân phiên ghi bàn, và Brasil đoạt chức vô địch. Anh được trao giải "chiếc giày vàng" với 8 bàn thắng ghi được, trong đó có 2 bàn nổi tiếng ghi trong trận chung kết gặp Đức, vào lưới Oliver Kahn- "quả bóng vàng" và cũng là thủ môn xuất sắc nhất giải. Tại giải này anh trở thành cầu thủ Brasil ghi nhiều bàn thắng tại World Cup, với 12 bàn qua 2 kỳ, vượt qua Pelé trước đó (Pele ghi 10 bàn qua 3 kỳ).

    Ngày 2 tháng 6 năm 2004, Ronaldo lập hat-trick (ghi 3 bàn trong 1 trận) vào lưới đội tuyển Argentina trong trận đấu vòng loại World Cup 2006.

    Đến mùa hè năm 2006, World Cup tổ chức tại Đức, Ronaldo cùng đội bóng Vàng - Xanh đà trình diễn một "lối chơi kém thuyết phục". Trong 2 chiến thắng trước Croatia và Úc, anh không ghi bàn thắng nào và đều bị thay thế bởi Robinho vào giữa trận. Tổng thống Brasil đã bày tỏ lo ngại về thể trạng Ronaldo, nhưng theo anh, mọi sự chỉ trích về trọng lượng quá béo của anh (95 ký, hơn 18 ký so với năm 1998) đều là "bất lịch sự".

    Bàn thắng đầu tiên anh ghi được tại World Cup 2006 là vào lưới thủ môn Kawaguchi, trong trận đấu gặp đội Nhật bản, trận này anh ghi được 2 bàn. Sau đó, gặp Ghana tại vòng 1/16, anh mở tỉ số bằng một pha lừa qua thủ môn. Cả giải ghi được 3 bàn thắng, tổng cộng số bàn Ronaldo ghi được tại World Cup lúc này là 15 bàn thắng, vượt qua Gerd Muller của Đức, trở thành một kỷ lục mới. Tuy nhiên anh chỉ nhận được 1 thẻ vàng trong trận gặp Pháp tại vòng tứ kết, từ một pha cãi với trọng tài. Brasil thua 0 - 1, bị loại, 3 người bị chỉ trích nhiều nhất là Carlos Alberto Parreira (huấn luyện viên), Ronaldinho và Ronaldo.

    Sau World Cup 2006, Carlos Dunga lên làm huấn luyện viên trưởng đội tuyển quốc gia. Từ đó cho đến nay, Ronaldo chưa được gọi vào thi đấu lần nào.

    Bộ ba R

    Từ khi Ronaldo nổi danh, chơi cạnh Rivaldo trên hàng tiền đạo cùng sự hỗ trợ đắc lực của Roberto Carlos, hậu vệ cánh trái nổi tiếng chơi như một tiền đạo, báo chí có cụm từ "Bộ ba R", để chỉ ba người nổi bật nhất trong lối chơi tấn công toàn đội.

    * Tại World Cup 1998, bộ ba đó là Ronaldo, Rivaldo, Roberto Carlos.
    * Tại World Cup 2002, Carlos ít tham gia tấn công hơn, bộ ba R là: Ronaldo, Rivaldo và Ronaldinho.
    * Tại World Cup 2006, Rivaldo từ giã đội tuyển, người ta dự đoán Robinho sẽ bù đắp được vị trí này, nhưng Robinho chưa thay thế được Rivaldo, bộ ba Ronaldo, Ronaldinho, Robinho chỉ còn là "hữu danh, vô thực".

    Hoạt động xã hội

    Từng là đại sứ thiện chí trong Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc năm 2000.

    Anh cũng đóng góp nhiều tiền vào quỹ cứu tế trẻ em 2 nước Palestine và Israel. Ngoài ra đã tổ chức một chương trình từ thiện cho Israel và vùng Bờ Tây.

    Thành tựu
    * Cá nhân
    o Vua phá lưới World Cup 2002
    o Giải Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA do các huấn luyện viên trưởng đội tuyển quốc gia bầu chọn các năm 1996 (trẻ nhất), 1997, 2002, Á quân giải này năm 1998, hạng 3 giải này năm 2003
    o Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới các năm: 1996, 1997, 2002
    o Giải Quả bóng vàng châu Âu do các phóng viên thể thao châu Âu bầu chọn các năm 1997, 2002
    o Bóng Onze: 1997, 2002
    o Cầu thủ xuất sắc nhất UEFA: 1998
    o Chiếc giày vàng châu Âu: 1997
    o Vua phá lưới Copa America 1997
    o Vua phá lưới La Liga: 1996-1997, 2003-2004
    o Vua phá lưới giải vô địch Hà Lan: 1994-1995
    o Cầu thủ trong năm: 2002
    o Chiếc giày vàng: 2006
    * Cúp thế giới
    o Cầu thủ ghi bàn nhiều nhất trong các kỳ World Cup: 15 bàn sau 19 trận, 3 kỳ.
    o 2006: Chiếc giày bạc (3 bàn thắng)
    o 2002: Vua phá lưới (8 bàn thắng)
    o 2002: Quả bóng bạc
    o 2002: Đoạt chức vô địch
    o 1998: Quả bóng vàng
    o 1998: Chiếc giày bạc (4 bàn thắng)
    o 1994: Đoạt chức vô địch (trong đội hình dự bị)
    * Cúp châu lục và quốc gia
    o Brazilian Cup: Cruzeiro 1993
    o Dutch Cup: PSV Eindhoven 1996
    o Cup Winners' Cup: FC Barcelona 1997
    o Confederations Cup: 1997
    o Copa América: 1997, 1999
    o UEFA Cup: Internazionale 1998
    o Intercontinental Cup: Real Madrid 2002
    o European Super Cup: Real Madrid 2002
    o La Liga - Primera División champions: Real Madrid 2002/2003
    o Spanish Super Cup: FC Barcelona 1996, Real Madrid 2003


    Xin cảm ớn những gì anh đã đóng góp cho bóng đá TG nói chung và clb Real Madrid nói riêng, mong anh sớm bình phục.

    Sưu tầm và tổng hợp

  4. #4
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    3
    Raul Gonzalez - Biểu tượng kiêu hãnh của người Tây Ban Nha


    Raul Gonzalez Blanco
    Sinh ngày: 27-6-1977 tại Madrid
    Quốc tịch: Tây Ban Nha
    Chiều cao: 1m80
    Cân nặng: 73kg

    Thành tích:
    - Vô địch cúp C1 Châu Âu
    - Cúp liên lục địa
    - Cúp Toyota

    Các CLB đã qua:
    San Cristobal De Los Angeles Athletico Madrid, Real Madrid.

    Ở tuổi 25, Raul Gonzalez cũng đã kịp ghi tên mình vào trang sử kiêu hùng của đội bóng hoàng gia - Real Madrid với tư cách là một trong những cầu thủ cống hiến nhiều nhất cho câu lạc bộ. Với khả năng ghi bàn bẩm sinh, kỹ thuật điêu luyện và kiến tạo những cơ hội “ngon ăn” cho đồng đội, Raul được coi là biểu tượng cho sức mạnh của “xứ sở bò tót” Tây Ban Nha.

    Raul - người ta vẫn gọi anh với cái tên thân mật đầy ngưỡng mộ như vậy, gắn liền với một gương mặt thiên thần và đặc biệt là lối chơi bóng của một trong những cầu thủ tài ba nhất châu Âu. Nhưng giản dị và chân thành, Raul khiêm tốn “Tôi không nghĩ mình là một ngôi sao.”

    Khi người ta ngỏ ý muốn so sánh anh với Ronaldo, với Del Piero hay người tài giỏi nào khác, câu trả lời của Raul là tôi không thích khi người ta so sánh tôi với bất kỳ ai. Danh thủ nào cũng có mặt mạnh, mặt yếu của mình. Chúng tôi chỉ có điểm chung duy nhất là tương lai bóng đá còn có thời gian để khẳng định mình. Chàng trai đang tỏa sáng rực rỡ trên sân cỏ TBN và cả nền bóng đá thế giới đã nói vậy lúc anh 21 tuổi - cái tuổi “quá hợp lý” để người ta tự kiêu và hiếu thắng về tài năng của mình. Song với Raul lại không thế. Bởi vậy bên cạnh một cầu thủ tài ba là một tính cách cực kỳ được lòng người, và Raul được cả nước TBN bủa vây bằng niềm tin, kỳ vọng và mến mộ. Anh là thần tượng của các chú bé mê bóng đá có mơ ước trở thành cầu thủ.

    Raul sinh ra ở vùng ngoại ô Madrid, thưở nhỏ cậu bé cưng Raul đã mài mòn đế giầy trong các trận cầu trẻ con ở những “sân bóng” tự tạo. Điều đó đã hun đúc niềm đam mê bắt đầu bùng cháy ở Raul. Cha Raul là cổ động viên suốt đời của Aletico Madrid - CLB lớn chỉ sau Real của thủ đô TBN, Raul luôn được bám gấu áo cha đến xem tất cả các trận đấu có Aletico. Chính ông đã thổi bùng đam mê bóng đá cho cậu, khi ông “ký lệnh” cho phép cậu con cưng khởi nghiệp trái bóng tròn. Ông đã tòng phạm với Raul ăn gian tới 3 tuổi để gia nhập đội bóng thiếu niên của Aletico. Trước đó, Raul đã tạo dựng được vị trí khá vững chắc trong đội hình “tỉnh lẻ” San Cristobal De Los Angeles.

    Đến với Aletico qua hợp đồng do người cha ký, Raul được đào tạo qua nhiều đội hình trẻ và cho tới khi sắp được ăn quả ngọt thì Aletico muốn giảm bớt chi phí của CLB. Hệ thống đào tạo cầu thủ trẻ của CLB này bị phá vỡ. Thế là thay vì lên thi đấu ở đội hình chuyên nghiệp, Raul được chuyển sang đối thủ đáng ghét của Aletico là CLB Real Madrid.

    Nơi Raul tá túc đầu tiên, Raul đã tỏa sáng với 13 bàn ghi được vào lưới đối phương. HLV của Real Jorge Valdano bị thuyết phục đến sửng sốt, ngay lập tức đưa thiên thần này vào đội hình chính thức. Từ đó “lịch sử” của Real ghi nhận cầu thủ trẻ nhất được khoác áo của đội tuyển mang tên Raul.

    Người ta bắt đầu kỳ vọng vào anh. Rằng Raul sẽ thay thế cực kì hợp lý cho thần tượng Emilio Butragueno trước đây của họ. Chắc chắn Raul không thể không biết điều này. Và anh đã không để họ thở dài lần nào. Ở mùa bóng đầu tiên của đội hình 1, Raul vào sân 28 lần và đã 9 lần buộc thủ môn đối phương phải buồn rầu vào lưới lượm bóng. Một sự khởi đầu tốt đẹp. Người ta bàn luận, có một Raul đang sáng chói trên bầu trời xanh màu sân cỏ của Real, khi ngay mùa bóng đầu tiên này, Raul đã giành được tấm huy chương vàng tại giải Liga.

    Mùa bóng kế tiếp, Raul nổi bật lên sánh vai với các anh tài và vượt cả họ trong thế giới của CLB hoàng gia. Anh ghi 19 bàn thắng trong giải vô địch TBN cùng 6 bàn tại Champions League.

    Tự tin, khiêm tốn và phát lộ tài năng đầy bất ngờ, Raul đã thể hiện cho toàn bộ đất nước TBN thấy một điều tân binh vẫn có tài lập công như thường, đâu cứ phải dốc hầu bao chi hàng triệu USD để lôi kéo về một anh chàng có tài nhưng đỏng đảnh từ ngoại quốc nào đó. HLV Valdano, người dẫn dắt Raul vào thế giới bóng đá chuyên nghiệp, người mà sự ra đi khỏi Real đã là sự kiện đáng buồn nhất trong cuộc đời cầu thủ của Raul, đã đánh giá học trò của mình: “Trong số những mặt mạnh của Raul, điều đáng kể nhất là biệt tài ghi bàn thắng và khả năng tận dụng cơ hội, dù là nhỏ nhất của anh. Đồng thời, trong cuộc đời tôi, tôi chưa từng gặp một cầu thủ trung thành với bóng đá và tin tưởng vào sức mình như vậy”. Nếu so sánh giữa các mức giá chuyển nhượng cầu thủ đã qua tay CLB hoàng gia Real thì với số tiền chỉ 33.000 USD trả cho CLB địch thủ Aletico để giữ được trong tay Raul thì quả thật Real có con mắt quá tinh đời hay nói Real trúng số độc đắc cũng chẳng ngoa.




    Hoàng tử thành Mandrid
    Sau 7 bàn thắng ghi ngay mùa giải đầu tiên, Raul đã tiến dần chắc chắn vào đội tuyển quốc gia TBN và chiếm cho mình một vị trí vững vàng và không thể thay thế.

    Điểm mốc quan trọng đưa Raul vào đội tuyển quốc gia là hồi tháng 10-1996. Nhưng thành công chưa lập tức mỉm cười với anh chàng trẻ tuổi. TBN bị loại ngay vòng đầu World Cup 98 trong khi khán giả cực kỳ kì vọng trước thành tích nổi bật của họ tại vòng loại để kiếm được suất dự vòng chung kết. Tại vòng đấu loại của giải này, Raul cũng chỉ được đá trọn vẹn 90 phút trong một trận, thành tích ghi được vẻn vẹn là một bàn.

    Cuộc cải tổ hùng hậu sau thất bại này là việc các cầu thủ lớn tuổi không còn chỗ trong đội tuyển quốc gia. Raul trở thành vị trí trụ cột trong đội hình trẻ trung, tài năng và khát khao chiến thắng. Raul đã phát huy cao độ khả năng săn bàn với 11 pha sút tung lưới đối phương. Tuy nhiên vinh quang lại không đến với anh khi TBN phải xách valy về nước sau vòng tứ kết mà nguyên nhân chính bị dư luận đặt lên vai Raul chính là quả phạt đền bay qua xà ngang của anh đã kết thúc mọi tham vọng tiến gần đến chiếc Cúp vô địch.

    Song trong mắt người dân TBN và cả những người mê trái bóng khắp thế giới vẫn là hình ảnh một Raul của những đường dắt bóng lắt léo điệu nghệ, chơi rất hiệu quả ở vị trí mũi nhọn, tấn công ghi bàn với kỹ thuật siêu đẳng.

    Raul cũng không hề kém cạnh nếu được xếp đá cánh, lúc ấy đồng đội sẽ nhận được nhiều đường chuyền như “dọn cỗ” của anh và chàng cầu thủ tài ba này còn làm mưa làm gió trên sân cỏ trong các đợt triển khai tấn công cực kỳ nhanh nhạy, sắc bén. Trong bóng đá, Raul là người sáng suốt, vừa sôi sục tấn công, vừa chế ngự phán đoán từng tình huống chắc ăn lợi hại. Tầm quan sát rộng và “con mắt diều hâu” săn bàn luôn lóe sáng kịp thời không bỏ sót cơ hội ghi bàn. Những bàn thắng đóng dấu Raul làm rung chuyển cầu trường, làm nức lòng người hâm mộ và làm những cổ động viên nữ thẫn thờ. Những tiếng reo hò, cổ vũ vang dội đến khản giọng của khán giả, hụt hơi bình luận viên truyền hình là những “Raul, Raul, sút… vào…”.

    “Hiện tượng mới của bóng đá TBN” lại vụt sáng với danh hiệu Pichichi (vua phá lưới) 1999 với 25 bàn thắng, bàn nào cũng đẹp lóng lánh. Và điều này làm hài lòng các cổ động viên, bằng chứng là giờ đây chiếc áo thi đấu màu trắng số 7 của Raul ở Madrid được bán cực kỳ đắt hàng tại quầy lưu niệm CLB.

    “Tôi là người của Raul, là người Madrid và người TBN”, Raul đã tự hào, sung sướng thốt lên như vậy trên ban công tòa thị chính quê hương. Bên dưới là đám đông cổ động viên, những người TBN ở Madrid rạo rực với chiếc cúp Toyota (Cúp liên lục địa) mà Raul và đồng đội đoạt được trước đối thủ Vasco da Gama của Brazil tại Nhật Bản.

    Là cầu thủ đa năng trên hàng tấn công, tất cả mọi giác quan, sức mạnh của Raul đều tập trung cao độ và sáng tạo khi thi đấu, những bàn thắng của anh không lần nào giống lần nào. Người hùng sân cỏ TBN vẫn khao khát “Tôi muốn có lúc sẽ trở thành như Pele”, nhưng với bản tính kín đáo, dè dặt, dường như hoài bão trong Raul rừng rực hơn nhiều so với những gì là quá ít ỏi anh nói với các phương tiện thông tin đại chúng.

    Bảng thành tích của Raul hiện đã dài hơn số tuổi của anh, với cả trăm bàn thắng ghi được ở Liga, anh đã trở thành bất tử ở Real bằng việc Raul được đúc tượng bằng sáp để trưng bày trong Viện bảo tàng của CLB sau trận thắng diệu kỳ trước đối thủ Aletico. Với hơn 10 triệu phiếu bầu, Raul Gonzalez đườc chọn là nhà thể thao nổi tiếng nhất Tây Ban Nha. Phần thưởng là bức điêu khắc cánh tay cầm vòng hoa hình trái tim.

    Raul, tay săn bàn bốc lửa tầm cỡ thế giới của châu Âu, trong 5 năm khoác áo tuyển quốc gia ghi 17 bàn thắng. Nhưng cũng có lần bi kịch từ chấm phạt đền đã gần như hạ gục anh. “Tôi đã khóc ngay trên sân, trong phòng thay đồ và tại khách sạn. Khi tôi thấy bóng bay qua xà ngang, cả thế giới như tan vỡ quanh mình.” Đó là bàn thua từ chấm phạt đền trong lần đá luân lưu - vòng tứ kết Euro 2000, sau khi thiên thần có thân hình mảnh khảnh hoạt động không biết mệt mỏi suốt 360 phút trên sân cỏ. Nhưng Raul với gánh nặng tâm lý trên vai nặng nề quá đỗi ấy mới thực sự là người dũng cảm cần được chia sẻ.

    Chuyện buồn rồi cũng qua đi. Kể cả câu chuyện ầm ĩ - Raul ghi bàn bằng tay trong trận R. Madrid gặp Leed trong khuôn khổ Champions League. Điều còn lại trong lòng đất nước TBN, xứ sở của thể thao với lòng dũng cảm và tràn đầy kiêu hãnh thì biểu tượng Raul vẫn là một chàng hoàng tử trẻ tuổi của những buồn vui, tột đỉnh sung sướng hay đau khổ bên trái bóng tròn.

    Hẳn nhiều người vẫn còn nhớ pha ghi bàn đẹp mắt của Raul tại vòng bán kết Champions League 2002 trong trận đấu kinh điển với đối thủ Barcelona và bàn mở tỷ số trong trận chung kết với Bayer Leverkusen. Một bàn thể hiện sức mạnh, độ chuẩn xác cao và cái chân trái điệu nghệ với cú sút xa găm thẳng vào lưới của thủ môn Bolano, Barca; một bàn thể hiện sự tinh tế, khả năng bứt phá và khéo léo lắc cổ chân đẩy bóng lăn từ từ qua mặt thủ môn H.J Butt của Leverkusen. Hai bàn thắng quyết định làm xoay chuyển cả một mùa giải của đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha.

    Khi để cho Valencia qua mặt tại Primera Liga, điều đó có nghĩa R. Madrid sẽ hoàn toàn trắng tay tại mùa giải kỷ niệm 100 năm thành lập CLB. Tiền bạc cũng sẽ chẳng có nghĩa lý gì khi trong đội hình sở hữu đến hai cầu thủ đắt giá nhất hành tinh Figo, Zidane và hàng loạt các tên tuổi mà hễ cứ để bất kỳ ai trong số họ ra đi, Real cũng thu lại được một món tiền “kha khá” cho ngân quỹ của CLB.




    Riêng với Raul, được thi đấu trong màu áo của Real là một niềm vinh dự to lớn và đó còn là trách nhiệm nặng nề của chàng tiền đạo trụ cột của đội tuyển Tây Ban Nha.

    Người ta kỳ vọng quá nhiều vào anh, người ta vui khi anh ghi bàn, người ta buồn khi anh thi đấu mờ nhạt, người ta phẫn nộ, lo lắng mỗi khi anh bị đối phương vào bóng thô bạo… nói chung mỗi một hành động, mỗi một ứng xử của Raul cả ngoài đời lẫn trên sân cỏ đều được trở thành đề tài hấp dẫn trong mỗi một câu chuyện vào các buổi sáng tại những quán bar, trước những tách café nóng của người Tây Ban Nha tại thành phố Madrid tươi đẹp.

    Bản hợp đồng có thời hạn kéo dài tới năm 2005 với R. Madrid dường như đã nói lên được sự trung thành của Raul với CLB hoàng gia. Anh gần như đã gắn bó vĩnh viễn sự nghiệp đỉnh cao vinh quang với CLB quê hương. Đáp lại, Real Marid cũng ra điều kiện cho bất kỳ CLB nào muốn nổi máu yên hùng muốn có thiên thần hộ mệnh của họ cái giá cắt cổ là 117 triệu bảng Anh để mua đứt hợp đồng. Thu nhập của Raul hiện nay là 300.000 bảng Anh/ tháng, là một trong những cầu thủ lĩnh lương cao bậc nhất thế giới. Tuy nhiên, bóng đá hiện đại là như vậy, những tài năng thực thụ trên sân cỏ luôn xứng đáng được hưởng những thành quả mà họ đã miệt mài tạo dựng nên.

    Gánh nặng của kỳ vọng, những niềm vui hay nước mắt của các cổ động viên của xứ sở bò tót luôn đè nặng lên vai tài năng trẻ Raul Gonzalez Blanco. Sức ép thực sự lớn nhưng nó không thể thay đổi được một con người đã thực sự trưởng thành và tích lũy được quá nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, cũng như trên sân cỏ.

    Hiện nay, bên ngoài những vòng đấu nảy lửa, Raul là chàng trai mê tennis, bóng rổ, thích nghe nhạc, đọc sách và là một người cha hạnh phúc với đứa con đầu lòng hai tuổi.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ronaldo mãi là thần tượng trong lòng của tôi

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    sao ko thấy iker casilass nhỹ ?

  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Bài viết hay quá.
    Tiếc chi Guti vì anh mãi là cái bóng của tượng đài "chúa tể của những chiếc nhẫn". [IMG]images/smilies/thump_3818034emoticonstristellora.gif[/IMG]

 

 

Các Chủ đề tương tự

  1. [La Liga] Atletico Madrid 4-0 Real Madrid
    Bởi baotritoanha trong diễn đàn Phân Tích Trận Đấu - Match Analysis
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 02-11-2015, 06:28 PM
  2. [Phân tích chiến thuật] Chung kết C1 2014 : Real Madrid - Atlético Madrid
    Bởi nguyenhungcase trong diễn đàn Phân Tích Trận Đấu - Match Analysis
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 12-14-2014, 03:39 PM
  3. [Final Copa Del Rey] Atletico Madrid 2-1 Real Madrid 17/05/2013
    Bởi saogacon89 trong diễn đàn Phân Tích Trận Đấu - Match Analysis
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 12-06-2013, 07:09 PM
  4. [Copa Del Rey] Barcelona 1-3 Real Madrid: Real phòng thủ thoải mái và phản công dồn dập.
    Bởi thieuk55 trong diễn đàn Phân Tích Trận Đấu - Match Analysis
    Trả lời: 18
    Bài viết cuối: 03-08-2013, 08:08 AM
  5. Trả lời: 18
    Bài viết cuối: 07-16-2011, 05:34 PM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
Múi giờ GMT +7. Bây giờ là 01:05 PM.
Diễn đàn sử dụng vBulletin® Phiên bản 4.2.5.
Bản quyền của 2024 vBulletin Solutions, Inc. Tất cả quyền được bảo lưu.
Ban quản trị không chịu trách nhiệm về nội dung do thành viên đăng.